Bường: Bường là do chữ BÌNH nói trại ra để bắt vần trong thơ.
Bường là bằng, là bình an, yên ổn thoải mái.
TNHT:
Một kiếp muối dưa muôn kiếp hưởng,
Ðôi năm mệt nhọc vạn năm bường.
BDT:
Khai minh Ðại Ðạo hộ thanh bường.
TNHT: Thánh Ngôn Hiệp Tuyển.
BDT: Bài Dâng Trà.