[ New messages · Members · Forum rules · Search · RSS ]
  • Page 1 of 1
  • 1
Archive - read only
Con Người Ði Tìm Ðạo Hay Ðạo Ði Tìm Người
admin Saturday, 30-04-2011, 7:24 PM | Message # 1
Lieutenant general
Nhóm: Administrators
Bài viết: 756
Danh tiếng: 0
Con Người Ði Tìm Ðạo Hay Ðạo Ði Tìm Người

Mỗi kỳ Ðại Ðàn kể từ 12 giờ cho đến 2 giờ, trong hai tiếng đồng hồ nếu mấy người mặc bộ đồ võ phục như vầy, có buộc dây như tôi, chịu thử như tôi coi ra sao mấy người biết. Từ lúc mới vô dĩ chí cho tới mãn lễ, không có lúc nào ở không, luôn luôn Hành Pháp không nghĩ cho tới lúc cúng xong lại lên giảng đài giáo đạo cho con cái Ðức Chí Tôn, nếu ngày kia có tuổi thêm chút nữa chắc làm không nỗi, không thể đứng nỗi, chịu không nỗi nữa.

Hạng nhứt nhìn trở lại thấy họ làm biếng đi cúng, thấy nó não nề làm sao, thối chí làm sao, Bần Ðạo cho hay lần nầy là lần chót, ngày giờ nào có Ðại Lễ như vầy, Bần Ðạo ngó thấy trước mắt nếu còn sự biếng nhác của con cái Ðức Chí Tôn, Bần Ðạo không thuyết Ðạo nữa, lần nầy là lần chót.

Ðêm nay Bần Ðạo thuyết cái đề trọng yếu là : Con người đi tìm Ðạo hay Ðạo đi tìm người ? 

Từ thượng cổ đến giờ lắm người tự nhiên biết rằng : Cả cái khuôn luật thiên nhiên của tạo đoan thế nào là Thánh Ý của Ðức Ðại Từ Phụ cũng đã định vậy. Luật thiên nhiên của tạo đoan buộc chúng ta phải nhìn nhận cái khuôn luật tối yếu, tối trọng của Ngài. Trong vạn vật hữu sinh chúng ta thấy chúng ta đứng đầu hơn hết vì chúng ta linh hơn vạn vật, vì cớ cho nên khi chúng ta còn thiếu niên chúng ta chưa đủ trí thức, chúng ta vẫn thường theo một khuôn luật là tìm sống thôi. Bởi phương bảo vệ cái sống của mình là khuôn luật thiên nhiên đã định vậy, hễ khi nào chúng ta tìm sống tức nhiên chúng ta làm thế nào cho chúng ta sống được, tức nhiên chúng ta không chịu nhịn sống cho ai hết, nói rõ ra cái tấn tuồng tranh sống mà Bần Ðạo đã thuyết cái yếu lý của toàn thể nhơn loại trên mặt địa cầu nầy, để định vận mạng tương lai của họ, cái yếu lý ấy trọng hệ hơn hết. Hễ nhượng sống thì còn tồn tại với nhau mà tranh sống thì tức nhiên tự diệt với nhau vậy.

Ấy vậy chúng ta tìm Ðạo là gì ? Là chúng ta thoát ly cho đặng cái thú tánh để bảo tồn cái thiên mạng của mình. Dầu cá nhân của chúng ta, dầu toàn thể nhơn loại cũng vậy, duy chịu có khuôn luật ấy mà thôi.

Kỳ trước Bần Ðạo đã thuyết hai cái cơ thể : Nhục thể và Linh Hồn của chúng ta tức nhiên là cái nguơn linh của chúng ta vậy, nó phải tương liên mật thiết với nhau, đặng nó điều độ dìu dẫn trên con đường tu, tức nhiên trong con đường Ðạo của chúng ta làtánh và mạng phải song tu, ta phải biết cái tánh của ta vẫn còn cái thú tánh của nó, trong xác thịt thú nầy ta tìm phương nào cho thoát ly nó, đừng chịu quyền năng của nó ràng buộc, ta phải đạt cho được cái tinh thần thiêng liêng vô đối đó. Chúng ta đồng thể cùng Ðấng Chí Linh tức nhiên đồng thể cùng Ðạo. 

Ðạo là cơ quan mà toàn thể nhơn loại từ thượng cổ đến giờ tìm kiếm đó vậy. Họ tìm Ðạo là tìm gì ? Họ tìm Ðạo đặng đạt được Chơn Pháp giải thoát kiếp sinh của họ. Nhà Phật tìm phương chước đặng diệt quả kiếp của mình, đặng đạt cơ siêu thoát. Ðạt cơ siêu thoát đặng làm gì ? Ðặng lập vị Thần, Thánh, Tiên, Phật và có phương thế đồng thể cùng Ðức Chí Tôn đặng cầm quyền tạo đoan của càn khôn vũ trụ, ấy là mơ vọng của toàn thể nhơn loại từ xưa đến nay, đi tìm Ðạo là vậy đấy.

Hỏi từ trước đến giờ họ đã tìm đặng hay chăng ? Ta để dấu hỏi mơ hồ. Những Ðấng đã đạt Ðạo chúng ta chắc hay không, duy mấy vị giáo chủ mà thôi, còn các môn đệ của các Ngài, sau khi các Ngài đã qui liễu, chúng ta để dấu hỏi họ đã đạt vị được như vậy hay chăng ? Chắc cả thảy đều để dấu hỏi mơ hồ hết. Giờ phút nầy chính mình Bần Ðạo đứng tại giảng đài nầy, là người để đức tin vững chắc hơn toàn thể nhơn loại, mà chính mình Bần Ðạo phải để dấu hỏi mơ hồ nầy thì tưởng chưa có ai đạt cơ siêu thoát đặng.

Ấy vậy, đạt cơ siêu thoát đặng chi ? Ðặng đạt phẩm vị Thần, Thánh, Tiên, Phật và cả phẩm vị Trời nữa, có phải như vậy chăng ? Hết thảy đều nhìn nhận là phải vậy, mà giờ phút nầy Ðấng cầm quyền cả càn khôn vũ trụ, làm Chúa cả chư Thần, Thánh, Tiên, Phật, Ngài đến cùng ta đem cái địa vị của Ngài để trong mình của mỗi đứa, tức là ngôi chí Thánh của Ngài. 

Ngài đến lấy cả hình xác của chúng ta đặng làm phần tử Thánh Thể của Ngài. Phải chăng nếu chúng ta lấy cái triết lý chơn lý ấy tìm tòi, chúng ta thấy rằng : Ông Trời đến ở cùng ta, ta là ông trời tại thế nầy, cửu phẩm Thần Tiên ở trong Thánh Thể của Ngài, Thần, Thánh, Tiên, Phật, Ngài đem để trong tay của chúng ta cả thảy, lý do là Ðạo đến tìm ta chớ ta không có tìm Ðạo. Thượng cổ không biết chừng nhiều Ðấng đã muốn trông thấy như ta đã trông thấy và họ muốn đặng như ta đã đặng hôm nay, nhưng họ chưa đặng mà chúng ta đã đặng.

Ấy vậy Bần Ðạo quả quyết rằng xưa kia thiên hạ tìm Ðạo một cách khó khăn mà giờ phút nầy ta lại thấy Ðạo đến tìm ta.

Hồi chiều mấy anh em chúng tôi có ngồi luận Ðạo với nhau, đặng nhắc Ngài, Ðức Chí Tôn mới đến Ngài có than rằng :

Cười khan mà khóc bởi thương bây,
Chẳng mất một con nghiệt cả bầy.
Biết phận già không chờ chống gậy,
Nương theo con dại mới ra vầy.

Ông thấy con mình tội tình quá lẽ, nhơn loại, con cái của Ông đã sa ngã, đã tội chướng quá nhiều, chính mình Ông cầm cây gậy đến ở cùng con cái của Ông.

- Một là tìm phương giải tội cho nó.
- Hai là tìm phương đem huyền pháp cơ quan siêu thoát đến trong tay nó.

Nếu toàn thể con cái từ tín đồ dĩ chí Thiên Phong chức sắc không có đạt vị đặng, dám chắc khi trở về cõi Thiêng Liêng Hằng Sống cái hổ nhục chẳng thế gì chúng ta thấy đặng các bạn của chúng ta đặng tiếp chúng ta nơi cửa Hư Linh đó vậy, và lẽ vì sao đạt không đặng, không có gì tệ mạt hơn.
Thuyết Ðạo QV/ tr11

http://www-personal.usyd.edu.au/~cdao....dao.htm
 
  • Page 1 of 1
  • 1
Search: